Ngồi tranh luận với một người bạn về “văn hoá tuyển dụng”, mình rút ra được mấy việc thế này trong việc quản trị nhân sự ở doanh nghiệp.
Rất nhiều bạn trẻ đang bị quá ảo tưởng vào bản thân. Mà ảo tưởng này sẽ thường có ở những người giỏi. Giỏi thật sự chứ không đề cập tới những kẻ tự sướng, tự cho rằng mình giỏi chứ không phải thứ cóc ổi mía ghim nhé. Những bạn này hay tự huyễn hoặc bản thân và xa rời thực tế.
Huyễn hoặc 1: tao giỏi vầy mà không nhận tao vào làm thì tụi mày tiêu rồi.
Sự thật: nếu bạn giỏi đến mức đó thì người ta phải đi săn đón bạn rồi, chứ bạn đâu cần phải nộp CV xin việc?
Huyễn hoặc 2: tao giỏi thế này, tao mà nghỉ là chúng mày tiêu rồi.
Thực tế: nhân viên này nghỉ thì có nhân viên khác lên thay. Trưởng phòng, giám đốc hay tổng giám đốc nghỉ cũng có người thay thế. Tổng thống bị scandal xin từ chức thì cũng có ngay tổng thống khác nên thay. Đừng nghĩ mình là số 1 và không có mình thì doanh nghiệp sẽ lên đường.
Huyễn hoặc 3: tao mà nghỉ thì tụi mày tiêu vì cả cái công ty này nó quý tao, nó sẽ quay lưng lại với mày, công ty sẽ chết sớm thôi.
Thực tế: chẳng ai nghỉ theo bạn cả. Họ có cuộc sống của họ và phải lo cho bản thân họ trước. Và ngay cả trong trường hợp đó cũng cần hiểu rằng họ không nghỉ không có nghĩa là họ ngu dốt, hoặc phản bội tình cảm với bạn.
Huyễn hoặc 4: tao phải cố gắng hết sức để tỏ ra lịch sự khi viết CV cho mày thế mà mày lại bất lịch sự với tao, đã vậy tao đi bôi xấu mày cho bõ ghét, chẳng ai thèm gửi CV cho mày nữa.
Thực tế: số người thất nghiệp trong xã hội luôn là một bài toán nhức đầu và chưa bao giờ được giải quyết rốt ráo. Có những người mà họ chỉ cần có được một việc làm, chiến đấu bằng mọi giá để có được một việc làm. Ngẫm xem, họ có quan tâm đến lời tố của bạn không? Mà nếu thực bản thân bạn đang cố tỏ ra lịch sự để “câu việc” rồi khi không đạt mục đích lại đi nói xấu, vậy thì người khôn ngoan họ sẽ nghe ai?
Huyễn hoặc 5: tao mà nghỉ thì chúng mày chết với tao. Tao sẽ đi khắp nơi để nói xấu chúng mày. Chúng mày làm ăn phi pháp ở điểm A, lươn lẹo ở điểm B, xấu xa ở điểm C. Chúng mày sắp tiêu rồi.
Thực tế: đã làm ăn, đã kinh doanh thì 100% phi pháp. Làm gì có doanh nghiệp nào dám vỗ ngực rằng không làm gì phạm pháp? Nhất là với thiên la địa võng luật lệ ở Việt Nam. Truy cứu tới cùng thì doanh nghiệp nào cũng dính! Cho nên những “tiết lộ” động trời của bạn chỉ khiến doanh nghiệp mới hoảng sợ và ghê tởm con người bạn mà thôi. Nhẹ thì họ đề phòng, nặng thì họ tìm cách đá bạn đi ngay cho nóng. Chớ mai mốt bạn bổn cũ soạn lại thì ai là người gánh chịu?
Huyễn hoặc cuối cùng và huyễn hoặc lớn nhất: tao sẽ làm mọi cách để mày phải bị ảnh hưởng, sụp đổ hay phá sản.
Thực tế: bạn đang quá rảnh nên mới nghĩ ra được những điều như vậy. Không ai trên đời có thể có thành công bằng cách dành mọi thời gian công sức vào việc đi hãm hại người khác cả. Cuộc sống này cạnh tranh nhiều tới mức nếu chỉ dừng lại một phút, bạn đã có thể bị một lực lượng đông đảo ào ạt vượt qua, trèo lên đầu lên cổ. Thế thì dựa vào đâu để bạn cho rằng mình có thể ngồi một chỗ để tìm cách trả thù? Trong “cuộc thánh chiến” này, kẻ bị thất bại và nhận hậu quả lớn nhất chỉ có thể là bản thân bạn thôi.
Theo Nguyễn Ngọc Long