Vài năm trước, một vị CEO nói với tôi rằng bất cứ khi nào nhân viên tới gặp ông ấy và yêu cầu tăng lương, điều đầu tiên ông ấy nghĩ tới là cần phải tìm ngay người thay thế vị trí này, nhanh nhất có thể.
Điều này khiến tôi suy nghĩ đôi chút. Sau tất cả, các nhân viên luôn được khuyến khích hỏi tăng lương, đặc biệt là phụ nữ bởi đó là quyền lợi được trả lương xứng đáng và đúng với công sức họ bỏ ra cho công việc. Tôi không nghĩ những người hỏi tăng lương là muốn rời khỏi công ty.
Trong khi đó theo quan điểm của vị sếp kể trên, bất cứ ai đòi tăng lương có nghĩa là người đó đã không còn hài lòng với công việc và họ có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Điều này khiến tôi nghĩ về việc còn nhiều hiểu nhầm khác giữa nhân viên và sếp khiến họ luôn được xem là những sinh vật đến từ 2 hành tinh hoàn toàn khác nhau.
Sếp: Chúng ta nên thử làm xem sao.
Nhân viên nghĩ: Ông ấy đang chỉ thị bắt mình phải làm được bằng mọi giá.
Sếp: Cậu làm tốt đó.
Nhân viên nghĩ: Ông ấy nghĩ mình chỉ làm ở mức trung bình thôi.
Sếp: Tôi cần báo cáo vào thứ 3 này.
Nhân viên nghĩ: Nghĩa là mình sẽ phải nộp báo cáo trước 0h01 của thứ 4
Sếp: Tôi muốn nói chuyện với cậu một chút.
Nhân viên nghĩ: Xong, mình bị sa thải rồi.
Sếp: Cậu có muốn hỏi tôi gì không?
Nhân viên nghĩ: Ý ông ấy là mình đừng nên hỏi gì cả.
Ngược lại sếp cũng có những hiểu nhầm tai hại:
Nhân viên: Em xin nghỉ vào ngày mai để đi khám bệnh.
Sếp nghĩ: Chắc là nó đi phỏng vấn chỗ mới!
Theo Trí Thức Trẻ