“Năm 1994, cuốn “Built to Last” vừa mới được xuất bản. Lúc đó tôi chưa là gì cả. Nhưng một đồng nghiệp biết Peter Drucker và một ngày nọ tôi nhận được tin nhắn thoại: “Tôi là Peter Drucker. Tôi sẽ rất vui nếu gặp anh một ngày nào đó ở Claremont, California (nơi Drucker đang sống). Tôi đã rất căng thẳng khi gọi lại cho ông và ông nói rằng “Hãy nói to lên, tôi không còn trẻ nữa!” Vì thế tôi la lên “PETER DRUCKER, TÔI LÀ JIM COLLINS!” Và sau đó ông đã sắp xếp một cuộc hẹn. Suy nghĩ về giá trị của cuộc hẹn với Peter Drucker (đã 85 tuổi) thì điều thú vị nhất đó là ông hoàn toàn thay đổi cuộc sống của tôi từ ngày đó hay nói cách khác là chỉ trong một ngày.
Vào thời điểm đó tôi đã có thể mở một công ty tư vấn mang tên Built to Last Consulting hay đại khái như vậy. Điều đầu tiên ông hỏi tôi là “Điều gì khiến cậu định mở một công ty tư vấn?” tôi trả lời là do ham hiểu biết và sự va chạm. Ông lại nói “À, vậy là giờ cậu đang đi vào thế giới hiện sinh. Cậu có lẽ quá thương mại hóa một cách ngu xuẩn”.
“Trong khoảnh khắc, tôi đã có ý nghĩ đến gặp Yoda để xin ý kiến và khiến ông ấy nói “Coca Cola nhé” nhưng ông ta không kiểm tra tôi cũng không phải đùa. Tôi chắc như thế”.
“Điều hay nhất mà ông nói với tôi là “Cậu muốn xây dựng ý tưởng tồn tại lâu dài hay xây dựng một tổ chức tồn tại lâu dài?”
“Tôi nói tôi muốn xây dựng ý tưởng tồn tại lâu dài”.
“Ông liền nói “Vậy thì cậu không cần phải xây dựng một tổ chức”.
“Ý của ông ấy muốn nói khi bạn có một tổ chức tức là bạn có một con thú để cho ăn tức là một nhóm người. Nếu bạn đã từng bắt đầu phát triển ý tưởng để cho con thú ăn thay vì ý tưởng là con thú ăn, ảnh hưởng của bạn sẽ giảm dần ngay cả nếu như sự thành công về mặt thương mại của bạn đang tăng trưởng. Bởi vì có sự khác biệt rất lớn giữa dạy một ý tưởng và bán một ý tưởng. Cuối cùng thì bạn đang ở trong cuộc chiến đó để làm gì? Bạn đang đấu tranh để gây ảnh hưởng đến suy nghĩ của những người đầy quyền lực và sâu sắc. Nếu bạn lạm dụng niềm tin, bạn sẽ mất niềm tin. Khi mũi tên đổi chiều, bạn sẽ chết”.
“Ông còn cho tôi lời khuyên khác rất quan trọng đó là “Sự rèn luyện tính cách thật sự đó là biết nói không với những cơ hội không phù hợp”. Sự thăng tiến rất dễ dàng nhưng biết từ chối thì rất khó”.
“Tôi chưa bao giờ quên khi hỏi câu “Làm thế nào tôi có thể trả công cho ông? Và ông đã nói “Cậu đã trả công cho tôi. Tôi đã học được rất nhiều từ cuộc nói chuyện của chúng ta”. Đó chính là lúc tôi nhận ra sự vĩ đại của Drucker nằm ở chỗ không như mọi người, mà ở chỗ ông sẽ học được điều gì đó.
“Tôi tự hào là mình đã nghe theo lời khuyên của ông. Đó là một món nợ lớn và tôi chẳng bao giờ có thể trả hết. Điều duy nhất tôi có thể làm đó là truyền đạt lời khuyên đó cho những người khác. Drucker đã từng nói “Hãy bước ra và làm điều gì đó có ích”. Đó là cách bạn trả ơn Peter Drucker. Làm điều gì đó cho người khác chính là điều Peter Drucker đã làm cho tôi”.
Theo Nhật Định