Miền tây nước Mỹ từng một thời rộ lên cơn sốt vàng, rất nhiều người không quản đường xá xa xôi tìm đến đó, hy vọng sẽ tìm thấy vàng và phất lên nhanh chóng. Có một thanh niên trẻ tuổi cũng tới miền Viễn Tây, muốn đãi được vàng. Nhưng khi đến bên bờ một con sông lớn, dòng nước chảy xiết đã cản đường đi của anh ta.
Bên bờ sông cũng có rất nhiều người tìm vàng bị ở lại. Nhìn dòng nước cuồn cuộn, một số người nhận thấy không có hy vọng sang sông bèn tìm đường trở về, từ bỏ giấc mơ phát tài. Chàng thanh niên cũng rất lo lắng nhưng chợt nghĩ nhiều người muốn qua sông như thế, vậy tại sao mình không làm chân chèo đò, đưa họ sang bờ bên kia, như vậy cũng có thể kiếm bộn tiền?
Quả nhiên, dòng người đi tìm vàng nườm nượp ngồi thuyền của chàng thanh niên để sang sông. Nhờ công việc đó, anh ta kiếm được mẻ vàng đầu tiên trong cuộc đời. Một thời gian sau, công việc chèo đò bắt đầu chững lại, chàng thanh niên lại tiếp tục đi về miền Tây để đãi vàng.
Sau khi đến miền Tây, giống như những người khác, chàng thanh niên bắt đầu mua công cụ để đãi vàng nhưng công việc không thật sự thuận lợi, vì những kẻ đến trước không cho phép anh tham gia. Bọn chúng đánh đập và cảnh cáo anh không được xâm phạm địa bàn.
Chàng thanh niên bị xua đuổi hết lần này tới lần khác, thoáng chốc số tiền mang theo đã tiêu gần hết, không muốn trở về lầm lũi như vậy, anh lại tìm cơ hội để xoay chuyển tình cảnh khó khăn. Chàng thanh niên chợt phát hiện ra miền Tây thiếu nước trầm trọng, những người tới đây tìm vàng đều phải chịu sự bất tiện này.
Vậy là anh bắt đầu bán nước. Công việc làm ăn lại tiếp tục phất lên nhanh chóng điều đó khiến một số kẻ cảm thấy nóng mắt, bắt đầu làm theo định cướp miếng cơm của anh, thậm chí một số kẻ còn ỷ người đông thế mạnh, không để chàng thanh niên bán nước tại đó, đập nát xe chở nước của anh.
Xốc lại tinh thần, chàng thanh niên vẫn bám trụ lại miền Tây, quyết làm nên cơ nghiệp mới chịu quay về. Lần này anh chú ý đến chiếc quần của những người tìm vàng. Vì công việc tìm vàng vất vả, quần của họ rất dễ sờn rách, nếu có thể làm ra một chiếc quần bền và chắc chắn, vậy nhất định sẽ bán rất chạy.
Anh nhặt nhạnh những mảnh lều vải vương vãi khắp nơi và giặt thật sạch, may thành một chiếc quần, chiếc quần đó rất bền và tiện dụng, quả nhiên là bán rất chạy. Sau khi được nhân rộng ra, người tiêu dùng toàn nước Mỹ, thậm chí trên toàn thế giới đều ưa chuộng loại quần đó, và cuối cùng chàng thanh niên đã thành công.
Chàng thanh niên kiên trì đến cùng, không chấp nhận thất bại đó chính là Levi Strauss – “Ông vua quần bò” tiếng tăm lừng lẫy. Sau khi được cải tiến, mẫu quần bò do ông thiết kế đã góp phần hình thành nên thương hiệu nổi tiếng Levi’s, đến nay doanh số bán ra luôn đứng đầu tại hơn 70 quốc gia trên toàn thế giới.
Sau khi trải qua hết thất bại này tới thất bại khác, Levi vẫn không từ bỏ hy vọng. Những người tới miền Tây tìm vàng nhiều không kể xiết nhưng chỉ có duy nhất Levi thành công với sự lựa chọn khác biệt của mình.
Những người tìm vàng kia cuối cùng đều lặng lẽ biến mất trong dòng chảy lịch sử, duy chỉ có Levi Strauss được người đời biết đến.
Theo Trí Thức Trẻ